Sau một năm cố gắng thứ cô nhận được là sự lạnh nhạt từ a nên cô quyết định buông bỏ. Ngay hôm sau cô đã bay sang Pháp để du học và phát triển sự nghiệp, quan trong hơn là cô muốn quên đi anh. Lúc này, anh mới cảm thấy trống vắng và thiếu thốn, anh nhớ cô, và phát hiện tình cảm đã từ lâu nảy mầm trong lòng - Ừm, loại một người này thôi. Tất cả còn lại thông báo ngày mai đến làm việc luôn. Ai đến muộn, trừ lương! Lục Tề Nam lại lật lật tập hồ sơ thêm một lần nữa rồi nói. - Dạ vâng ạ! Quách Dương Thần lại cúi đầu thêm lần nữa rồi cầm tập hồ sơ ra ngoài. Cậu ta là lần đầu nhìn thấy Lục tổng can thiệp vào việc tuyển nhân viên như vậy. Đọc truyện Yêu Thêm Lần Nữa của tác giả Ngạn Thiến, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Hãy yêu em một lần 1; Chương 10: Hãy yêu em một lần 2; Chương 11: Tự làm bậy không thể sống; Chương 21: Đòi lại sỉ nhục; Chương 22: Nếu tôi có thể sống thêm một lần nữa. Nếu tôi có thể sống thêm một lần nữa, tôi sẽ lắng nghe nhiều hơn và sẽ nói ít đi. Tôi sẽ mời bạn tôi đến ăn tối mặc dù thảm đã dính vết bẩn hay ghế sofa đã bạc màu. Tôi sẽ ăn ngô rang trong phòng khách " quý" và không Hãy để cho anh được yêu em, dù trong nhiều suy nghĩ Vì anh không muốn mất em thêm một lần nữa đâu Hãy để yêu thương trở về, ngập tràn niềm hạnh phúc Thắp sáng bao niềm mơ ước, mãi mãi có nhau trọn đời Chỉ vì hờn ghen với những phút giây lầm lỡ, đã đánh mất em trong bao nhiêu niềm đau Anh đã quá vô tâm, chẵng hế biết em ra sao Bạn đang đọc truyện Làm Em Yêu Tôi Thêm Một Lần Nữa của tác giả Ice. Anh và cô kết hôn vì hôn ước giữa hai gia tộc. Anh ghét cuộc sống bị sắp đặt trước nên bắt cô kí hợp đồng hôn nhân, sau một năm hai người sẽ ly Sau khi kết hôn, anh và cô sống cùng nhau trong căn hộ gần cong ty của anh. Truyện Làm Em Yêu Tôi Thêm Một Lần Nữa Chương 46 /47 Chương Sau Chương Tiếp Cô mệt mỏi thức giấc, đập vào mắt cô là người đàn ông đẹp như tượng tạc đang chống một tay nhìn cô chằm chằm. "Chụt" thấy cô mở mắt anh liền hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô. "Vợ yêu, chắc em đói rồi, dậy thôi anh đưa em đi ăn." anh xoay người đỡ cô ngồi dậy. Làm Em Yêu Tôi Thêm Một Lần Nữa Chương 38 Chương trước Chương tiếp Về đến nhà, anh liền đè cô lên cửa hôn ngấu nghiến. "Bé con, em biết anh từ khi nào?" anh buông môi cô ra, nhìn cô thâm tình hỏi. "Không nói cho anh đâu." Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Thể loại Ly hôn, 1x1, Ngôn tình, Hiện đại, Tổng tàiGiới thiệuHạ Kiều Anh cùng với Tống Thiếu Quân kết hôn với nhau, đây được xem là cường cường kết kim tiểu thư xinh đẹp, quyến rũ, là con gái độc nhất của Chủ tịch tập đoàn Hạ Thị, người kia lại là anh chàng trong mơ của bao cô gái, cao lớn, khí chất, hấp dẫn, mạnh mẹ, lại còn là tổng giám đốc của Tống ước được sắp đặt bởi hai bên gia tộc, nhưng chính vì bị ép buộc, anh không hài lòng, càng cố ý muốn phản đối, thế nên bẳt cô cùng anh kí kết một hợp đồng, sau một năm, hai người sẽ thoát khỏi quan hệ vợ cả hai không hề bồi đắp tình cảm, nhưng cô vẫn làm tròn trách nhiệm và nghĩa vụ của mình, chăm sóc anh chu cũng không hề biết cô đã thích anh từ khi còn học đại họcNgày kỉ niệm ngày cưới cũng chính là ngày họ ly hônSau một năm cố gắng thứ cô nhận được là sự lạnh nhạt từ a nên cô quyết định buông hôm sau cô đã bay sang Pháp để du học và phát triển sự nghiệp, quan trong hơn là cô muốn quên đi này, anh mới cảm thấy trống vắng và thiếu thốn, anh nhớ cô, và phát hiện tình cảm đã từ lâu nảy mầm trong lòngSau khi biết cô đang ở nước ngoài anh đã muốn ngay lập tức bay sang bắt cô về, suy nghĩ kỹ lại anh sẽ cho cô thời gian tự do, sau đó anh sẽ trói cô lại bên người và làm cho cô yêu anh thêm một lần nữa. "Anh Anh, anh say rồi, pha giúp anh ly trà giải rượu được không?" anh đưa cô về nhà xong thì mè nheo đòi vô nhà cô cho bằng được. Cô mặc kệ anh đi vào nhà đóng cửa, một bàn tay của anh chen vào, anh đẩy cửa rồi nhẹ nhàng chen cả người vào nhà cô, anh đưa tay đóng cửa lại. "Nhìn anh vậy có chỗ nào giống đang say chứ." cô trợn mắt nhìn hành động nước chảy mây trôi của anh. "Anh say thật mà." anh lại bắt đầu dở trò, ngã người dựa vào cô, đầu còn dụi dụi vào vai cô. Cô bất lực đỡ anh lại sofa. "Ngồi đây đợi." Cô đi về phòng thay một bộ đồ ngủ thoải mái rồi đi vào bếp pha trà cho anh. . ========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào2. Chiều Hư3. Tình Yêu Của Chúng Ta - Xuân Phong Lựu Hỏa4. Nghiệt Duyên Cô Dâu Nuôi Từ Bé!=====================================Từ lúc nào anh đã đứng sau lưng cô, đôi tay vòng qua ôm lấy eo cô, anh hít lấy hít để mùi hương trên người cô. "Anh Anh, anh yêu em." anh phà hơi nóng vào vành tai cô làm nó đỏ lựng cả lên. Anh xoay người cô lại, đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng, cô vẫn còn bất ngờ trước câu nói của Anh thấy cô không phản kháng thì càng bạo gan hơn, nụ hôn dần trở nên nồng nhiệt, anh đưa chiếc lưỡi to lớn tách ra đôi môi anh đào của cô, lướt qua hàm răng trắng tinh của cô, anh cắn nhẹ môi cô làm cô đau mà kêu lên. "A..." cô vừa mở miệng, chiếc lưỡi to lơn mang theo hương vị nồng nàn của rượu vang liền chen vào cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương nhỏ nhắn của của cô, cuốn đi hết ngọt ngào của cô. Cô bị anh cuốn theo, cứ vậy mà đáp lại anh. Thấy cô đáp lại đầu anh gần như nổ tung, anh ôm cô đặt lên bàn ăn bên cạnh, một bàn tay mạnh mẽ giữ gáy cô làm nụ hôn càng sâu hơn, một tay anh đưa ra sau lưng cô tháo ra khuy cài của chiếc áo lót rồi xoa nắn 2 con thỏ to lớn trắng nõn mềm mại trước ngực cô. Hôn đủ, anh buông môi có chút xưng của cô ra, cởi đi áo ngủ cùng áo lót vướn víu trên người cô, anh quàng hai chân cô qua thắt lưng mình đè cô nằm xuống bàn. Anh hôn lên từng tất da tất thịt trên người cô, để lại dấu vết đánh dấu chủ quyền ở khắp mọi nơi anh đi tới "Ưmmm...." cô bật ra tiếng rên khe khẽ khi một bàn tay anh nắn bóp một bên thỏ, bên còn lại bị anh ngậm vào miệng không ngừng **** ***. Anh nghe được tiếng rên của cô càng trở nên phấn khích không ngừng dùng thêm sức **** *** đến khi nó bị nước miếng của anh làm cho ướt sũng, viên ngọc hồng hào phía trên dựng đứng cả lên. Anh đổi bên tiếp tục thưởng thức bên còn lại. "Ưmm....ưm...ha...." "Chậc...chậc..." cả căn bếp tràn ngập tiếng rên kiều mị cùng tiếng **** *** của anh. Anh đỡ cô lên ôm cô đi về phòng ngủ. Đặt cô lên chiếc giường mềm mại, anh đưa tay cởi bỏ áo sơ mi của mình xong lại cuối xuống hôn lên môi cô, cả người cô đỏ ửng vì khoái cảm Anh kéo quần cô xuống, nhìn chiếc quần lót chữ T che đi vùng thần bí của cô anh không ngần ngại đưa tay kéo nó xuống. Anh mở rộng chân cô ra hai bên, nhìn chằm chằm vào đoá hoa hồng xinh đẹp lấp ló sau lớp lông mềm mại của cô. "Bé con, em ướt rồi." anh vui vẻ nhìn chất dịch sáng bóng phủ đầy từng cánh hoa đỏ e ấp. "Đừng...nhìn." cô xấu hổ lấy tay che mặt. "Rất đẹp." nói xong anh liền cuối xuống hôn lấy Anh nhẹ nhàng đưa một ngón tay vào người cô, đoá hoa mẫn cảm cảm nhận được dị vật tiến vào liền siết chặt đẩy anh ra. "Ưm...aaa....a...." miệng cô không ngừng rên rỉ. Bên trong cô vừa mềm mại lại ấm áp làm anh như phát điên, anh rút tay ra rồi lại nhẹ nhàng đưa vào đến khi cô thích nghi dần, anh cho thêm một ngón tay vào trong cô chọc rút, mật dịch càng tràn ra nhiều hơn. Anh rút tay ra, cuối người xuống dùng miệng hút hết nhưng thứ vừa chảy ra của cô. "Aaaaa...không, anh mau...mau dừng......lại, dưới đó bẩn...bẩn." cô khó khăn nói hết câu. Anh mặc kệ, 2 tay giữ chặt mông cô, môi lưỡi không ngừng hôn liếm lấy nó. "Thiếu...Thiếu Quân, đừng mà, Áaaa." anh đưa lưỡi vào bên trong nơi chật hẹp của cô, chọc ra rút vào làm cô không thể nói tiếp. "Áaaaaaaa..." bụng cô co thắt, hoa môi run rẩy phun ra dòng mật dịch làm ướt cả cằm anh, anh nhanh chóng dùng lưỡi chặn lại, hút hết nó vài miệng. "Anh Anh, của em thật ngọt, thật thơm." cô nằm sụi lơ sau cơn cao trào. "Reng Reng Reng." Anh đang cởi thắt lưng thì tiếng chuông điện thoại trong túi quần anh vang lên. "Anh mau nghe điện thoại đi." tiếng chuông đó cũng kéo theo một phần nào lí trí của cô trở lại. Cô đẩy anh ra, lấy mền quấn quanh người, lê đôi chân run rẩy đi vào nhà tắm. Anh bực mình vò đầu tóc đến rối xù, tiếng chuông điện thoại lại một lần nữa vang lên, anh lấy điện thoại ra thấy người gọi là mẹ anh anh đành hít sâu một hơi rồi nghe máy. "Con nghe." "Được, mai con sẽ về." mẹ anh gọi anh mai về nhà ăn cơm. "Tạm biệt, mẹ ngủ ngon." Anh tắt máy nằm vật ra giường chờ cô. Gần 1 tiếng sau vẫn chưa thấy cô ra anh lo lắng chạy lại gõ cửa. "Anh Anh, em không sao chứ?" "Tôi không sao, anh về trước đi." Thấy cô trả lời anh mới an tâm, chắc cô ngại nên mới trốn trong đó. Haizzz "Được rồi, anh về trước, em mau ra đây đi, buổi tối tắm lâu không tốt." nói xong anh nhặt áo sơmi trên đất mặc vào mở cửa đi ra ngoài. Cô cùng mẹ nói chuyện đến gần trưa mà vẫn chưa thấy anh đi ra. "Ba con sẽ không ăn thịt cậu ta đâu." mẹ cô thấy cô cứ thấp thỏm nhìn vào nhà liền buồn cười trêu ghẹo cô. "Mẹ." cô đỏ mặt ngượng ngùng gọi bà. "Haha.... không trêu con nữa, cậu ta ra tới rồi kìa." Cô ngước lên, anh đang bước đến chổ cô. "Mẹ, Tiểu Anh." anh đi đến đứng bên cạnh cô. "Được rồi, hai đứa nói chuyện đi, mẹ vào làm bữa trưa." mẹ cô nói xong liền đứng dậy. "Để con phụ mẹ." cô nhanh nhảu đứng lên. "Thôi cô, cô ở đây nói chuyện với người yêu cô đi." Mẹ cô đi vào nhà, cả khu vườn rộng lớn chỉ còn lại cô và anh. "Lúc nãy anh nói gì với ba trong đó mà lâu vậy?" cô kéo tay anh lại hỏi. "Bí mật." "Bí mật với cả em sao?" "Đã là bí mật thì chỉ anh và ba biết thôi nha." "Hứ, tỏ vẻ thần bí." cô tức giận khoanh tay trước ngực, mặt quay sang chỗ khác giận dỗi. "Được rồi, đừng giận, em muốn gì anh cũng chiều em hết, được không?" anh quỳ một chân xuống ôm lấy cô dỗ dành. "Vậy nói em biết lúc nãy anh và ba nói chuyện gì đi." "Trừ chuyện đó ra, còn lại chuyện gì cũng chiều em." "Anh....." Cô chưa kịp nói đã bị anh hôn, nụ hôn nhẹ nhàng lướt qua làm cô không thể nói thêm được gì. "Lát anh đưa em đi chơi." "Thằng nhãi ranh kia, mày đang làm gì con gái ông." Anh vừa nói hết câu liền ăn cây chổi vào lưng. Ba cô không biết từ đâu chạy đến, tay cầm cây chổi đập xối xả vào anh. "Ba, ba làm gì vậy, đừng đánh nữa!" cô nhanh chóng kéo anh đứng lên "Ba, con chỉ hôn vợ con thôi mà." anh vậy mà còn dám trả lời ba cô. "Tên nhãi ranh.." ba cô tức giận lao tới. "Mình à, anh làm gì vậy?" mẹ cô nghe ồn ào ngoài sân liền chạy ra, thấy ba cô định lao vào đánh anh tiếp liền chạy lại ôm lấy ông. "Bà xem thằng nhãi này, nó dám hôn con gái tôi, nó nghĩ nó là ai." ông tức giận nói "Tụi nhỏ cũng sắp lấy nhau rồi, hôn nhau thì đã sao?" mẹ cô liếc xéo ba cô. "Tôi có nói cho nó lấy con gái tôi à?" "Ba à, lúc nãy không phải ba đồng ý rồi sao?" anh nhìn ba cô nói. "Ai là ba cậu? Đừng gọi bừa, tôi chỉ nói không cấp cậu quen nó, ai nói sẽ cho cậu lấy nó." Anh ngệch mặt ra nhìn ba cô, ông ấy có thể lươn hơn nữa được không? "Ông có thôi đi không? Chuyện tụi nhỏ ông xen vào làm gì?" mẹ anh bực bội lôi ba cô đi. Mảnh vườn lại chỉ còn cô và anh. "Haha..." cô nhìn gương mặt đen thui của anh vui vẻ bật cười. "Vui lắm sao?" anh bức bối hỏi cô. "Vui lắm nha." "Vui này, anh cho em vui, vui chứ?" anh kéo cô lại chọt lét. "Haha...em kh... không cười haha.... nữa, anh đ..đừng haha....chọt nữa mà." Cô bị anh chọt cho không đứng vững được, cô vướn chân ngã xuống, anh nhanh chóng ôm lấy cô, quay người lại, lấy bản thân làm đệm cho cô, cả hai ngã xuống thản cỏ mềm mượt bên dưới. Ánh mắt cô ướt sũng nhìn anh, anh nhanh chóng giữ gáy cô kéo lại, anh say mê hôn cô. Nụ hôn nồng cháy kéo dài đến lúc cô không thở được nữa anh mới buông cô ra. "Anh mau đứng lên đi, lỡ ba lại đi ra nữa thì sao?" cô đẩy a ra nói. Anh cũng không làm khó cô, anh đứng lên rồi kéo cô dậy. Cả hai cùng đi vào nhà. "Các con vào rồi à, mẹ còn đnag định cho người ra gọi hai con vào." mẹ cô thấy hai người nắm tay nhau đi vào thì vui vẻ nói "Mau lại ăn cơm đi." "Dạ." cả hai cùng đồng thanh trả lời. "Hừ." ba cô thấy anh liền hừ mũi khó chịu. Cô ngồi xuống bên cạnh ba mình, anh ngồi bên cạnh cô. "Ai cho cậu ngồi đó." ba cô lại gây chuyện. "Ba à." cô khẽ lay tay ông nhõng nhẽo. "Được rồi, ông có muốn ăn cơm không?" mẹ cô dọn đồ ăn ra bàn xong, nghe vậy liền liếc xéo ông nói. Ba cô đành ngậm ngùi ăn cơm. "Các con ăn nhiều vào." nói rồi mẹ anh gắp thức ăn cho anh. "Mẹ à, con mới là con ruột của mẹ mà." cô có chút uất ức nhõng nhẽo. "Cô sắp lấy chồng rồi, còn trẻ con vậy nữa." "Hai đứa định khi nào kết hôn." "Khụ.." cô đang ăn mà nghe mà cô nói nên bị sặc. Sao lời thoại lại giống mẹ anh quá vậy? "Con đang đợi Anh Anh đồng ý ạ." anh vừa xoa lưng cho cô vừa trả lời mẹ cô. "Mẹ à, con chưa muốn lấy chồng đâu." "Mẹ già rồi, mẹ muốn có cháu để bồng bế cho vui nhà vui cửa." "Con sẽ cố gắng để cô ấy nhanh chóng chịu lấy con." anh nhìn mẹ cô trả lời. "Nằm mơ." ba cô nãy giờ im lặng cũng lên tiếng, nhưng ngay lập tức ăn cái nhìn sắt lẹm của mẹ cô. "Tốt, con ăn nhiều vào, ăn nhiều mới khoẻ được, mẹ mong có cháu lắm rồi." mẹ cô liên tục gắp thức ăn vào chén anh. "Mẹ...." cô ngước lên nhìn mẹ mình. "Dạ mẹ, con cảm ơn mẹ." anh vui vẻ trả lời mẹ cô. Bữa ăn nhanh chóng kết thúc, cô và anh cũng chào tạm biệt rồi ra về. Cô không quá để tâm đến hoa mà anh tặng, tranh thủ làm cho xong công việc dang tối cô tan làm, lấy xe chạy về Hạ gia, cô vẫn chưa biết giải thích với ba mẹ chuyện hôm qua thế đến nhà cô cất xe, vào nhà thì thấy ba mẹ cô đang xem tivi ở phòng khách.“Ba mẹ.” cô tháo giày rồi đi vào chào ba mẹ mình.“Con về rồi à, mau vào đây, ba mẹ muốn nói chuyện với con.” bà Hạ thấy cô về thì nhanh chóng gọi cô lại.“Con với Tống Thiếu Quân là như thế nào?” cô vừa ngồi xuống lền bị truy hỏi.“Mẹ, con và anh ta không có gì, chỉ là đối tác làm ăn thôi.” cô bất đắc dĩ giải thích.“Thật không, con không có ý định quay lại với cậu ta chứ?” mẹ cô nghi ngờ hỏi, mẹ cô thật không thích người con rể này nha, lúc trước cô lấy anh đã chịu nhiều ủy khuất rồi, một đám cưới đàng hoàng cũng không có, người làm mẹ như cô sao không đau lòng cho được.“Không có đâu mẹ.” cô khẳng định trả lời.“Vậy tốt, con đã 27 tuổi rồi, mẹ đã sắp xếp cho con một buổi xem mắt rồi, là trưa mai. Cậu ấy tênTrương Hưng, con trai của TGĐ Trương Thị, là đối tác làm ăn lâu năm của nhà ta, mẹ đã gặp qua cậu ấy rồi, phong độ lịch sự lại rất đẹp trai.”Trương Hưng? Không phải anh ta chứ?“Mẹ à, con mới về nước thôi mà.” cô kì kèo.“Con vẫn con thích Tống Thiếu quân?”“Con không có mà.”“Vậy là được rồi, không nói nhiều, ngày mai đi xem mắt cho mẹ.” mẹ cô không cho cô thêm cơ hội từ chối nào cả, chém đinh chặt sắt nói.“Con lên tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm.”Cô hết cách, cầm túi sách lên phòng tắm tối xong cô lên phòng, lăn qua lăn lại trên giường, cô không dám chống lại mẫu hậu đại nhân đâu nha, xem mắt thì xem mắt, cũng đâu phải lấy luôn đâu, nghĩ thông suốt cô tắt đèn chìm vào giấc bên này cũng bị phụ huynh gọi về, vừa vào nhà đã thấy mẹ anh thấp tha thấp thỏng đi qua đi lại trong phòng trạng bà giờ đang rối bời, bà rất thích Kiều Anh nhưng Hạ Linh phải làm sao đây, con bé từng cứu bà một mạng, cũng rất yêu con trai bà, bà còn đã hứa để con bé gả cho Thiếu Quân, giờ Thiếu Quân và Kiều Anh quay lại với nhau bà biết đối mặt với nó thế nào thấy anh, còn chưa để anh đi vào nhà bà đã nhanh chóng chạy lại kéo tay anh vội vàng.“Con và Kiều Anh là thế nào?”“Con đang theo đuổi cô ấy.” anh mỉm cười trả lời bà.“Nhưng…” nhìn gương mặt vui vẻ của anh bà không biết phải nói thêm gì nữa.“Mẹ, người con yêu là Kiều Anh, còn Vũ Hạ Linh, con đã làm hết mức để trả ơn của cô ta rồi, mẹ đừng lo lắng quá làm gì.” Nói xong anh đi vào nhà, lên phòng tắm thấy anh kiên quyết vậy cũng đành bỏ qua, không thể gượng ép tình cảm của con được, bà không muốn đi vào vết xe đổ trước kia để rồi lại làm khổ con gái người đến, anh nằm trằn trọc trên giường không thể nào ngủ được, anh nhớ cô, nhớ mùi hương của cô, nhớ cơ thể mềm mại bị anh ôm vào lòng, nhớ đôi môi hồng nhuận chúm chím bị anh giày vò đến xưng đỏ, đúng là tự đem đá đập chân mình mà, giờ thì hay rồi còn không thể ngủ may cho anh hôm sau là chủ nhật, không cần phải đến công ty chứ để nhân viên thấy đôi mắt gấu trúc đen nhẻm của anh thì còn gì là oai phong của TGĐ 2 đi làm cô lại nhận được một bó hoa kèm lời chúc từ anh, thứ 3 rồi thứ 4, văn phòng của cô sắp hết chổ chứa rồi. Thứ 5, cả buổi sáng không nhận được hoa cô nghĩ anh bỏ cuộc rồi, còn đang cảm thấy nhẹ nhõm thì buổi chiều hôm đó, hoa tới rồi, thiệp tới rồi, ngay cả người cũng tới bất lực nhìn con gấu koala nào đó bám chặt trên ghế sofa của cô, đôi mắt ủy khuất to tròn lộ ra khỏi lưng ghế đang chăm chăm nhìn cô, anh đã nhìn cô hơn 1 tiếng rồi, khi nào anh mới chịu về đây.“Rốt cuộc thì anh muốn gì đây?” cô tức giận hỏi, anh nói muốn đến xem tiến độ thiết kế của cô, cô cũng nói rất rõ là bản thiết kế và trang phục của anh cô để ở nhà, hợp đồng đó kí riêng với cô nên cô để nó ở nhà, nếu anh muốn coi thì mai cô sẽ đem cho anh coi. Anh nghe vậy cũng không chịu về, chui lên ghế sofa của cô làm cô tức giận anh lon ton chạy lại nắm ống tay áo của cô lắc lắc, đầu còn dụi vào vai cô.“Người ta nhớ em mà.” cô nghe anh nói, da gà, da vịt rớt đầy đất.“Anh mau cút về Tống Thị cho tôi, anh mà còn ở đây làm tôi phân tâm có tin ngày mai tôi dán bản cấm anh vào công ty tôi không?” cô tức giận thấy cô giận thật thì vội vàng buông tay dùng ánh mắt cún con nhìn vẫn không sao động hất cằm ra cô kiên quyết anh đành lủi thủi bước ra cửa, vừa đi vừa quay lại nhìn cô mếu mặc kệ anh, cuối mặt xuống làm việc, anh vừa ra tới ngoài cửa, khuôn mặt liền lấy lại biểu cảm lạnh băng mọi ngày, không ai được nhìn thấy biểu cảm đáng yêu của anh ngoài vợ anh đâu, đúng là lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng ở trong phòng nhớ lại biểu cảm lúc nãy của anh thì bật cười thích thú. Cô vừa đến công ty được một lát thì Đỗ Tư Kì đến thăm, anh ấy đã qua đây được mấy ngày rồi, hôm qua nghe Tiểu Hoa nói cô qua đây liền chạy đến tìm cô."Ting" cô đang nói chuyện cùng Tử Kì thì nhận được tin ra xem, trong màn hình điện thoại là hình ảnh anh và một người con gái đang ôm ấp thắm thiết trước cửa phòng khách rất tin tưởng anh, rất tin vào tình yêu của họ, nhưng nhìn thấy hình ảnh như vậy có người con gái nào không lo lắng cơ đang định gọi cho anh thì anh gọi tới, cô vui vẻ nghe máy, chờ đợi cô không phải giọng nói yêu thương chiều chuộng mà là giọng nói lạnh băng cùng những lời nói làm tim cô chảy máu. Chưa đợi cô phản ứng anh đã cúp máy, cô vội vàng gọi lại cho anh thì chỉ nhận được những tiếng "Tút tút" máy hàng nước mắt nóng hổi rơi xuống gò má trắng mịn, con người mạnh mẽ lại một lần nữa trở nên yếu còn vài ngày nữa là ngày họ nắm tay nhau cùng vào lễ đường rồi, sao mọi chuyện lại thành như vây.Chỉ còn vài ngày nữa là ngày họ nắm tay nhau cùng vào lễ đường rồi, sao mọi chuyện lại thành như Kì thấy cô khóc không biết làm sao đành ôm lấy cô vỗ về."Tiểu Anh, nếu buồn thì em hay khóc thật lớn, khóc xong mọi thưa sẽ ổn thôi."Cô được dỗ dành liền vùi đầu vào vòng tay của Tư Kì khóc gian hạnh phúc bên cạnh anh giống như một thước phim quay chậm chạy trong đầu cô rồi vỡ tan với những câu nói cay nghiệt lúc nãy của khóc rất lâu, cộng thêm mấy ngày nay làm việc quá sức nên cô nhanh chóng thiếp cô tỉnh lại đã là chiều tối, Tư Kì từ lúc cô thiếp đi đến giờ vẫn ngồi bên cạnh trông chừng cô."Tỉnh rồi sao, ngồi dậy ăn ít cháo đi em." Tư Kì ân cần đỡ cô dậy rồi cầm lấy hộp cháo trên bàn lên mở ra, hộp cháo vẫn còn bốc hơi nghi ngút." Để em tự ăn được rồi." Tư Kì cầm muỗng định đút cháo cho cô liền bị cô ngượng ngùng dành ăn hết hộp cháo liền quay lại vùi đầu vào đống công việc gian dở, dù cho Tư Kì có khuyên thế nào cô cũng chẳng chịu nghe, anh ấy đành bất lực ở bên cạnh hỗ trợ cô. Cô ăn hết hộp cháo liền quay lại vùi đầu vào đống công việc gian dở, dù cho Tư Kì có khuyên thế nào cô cũng chẳng chịu nghe, anh ấy đành bất lực ở bên cạnh hỗ trợ đã quyết định sẽ ở lại Paris một thời gian, dùng công việc chồng chất để quên đi tổn thương mà anh mang bên này cũng chẳng vui vẻ gì, cả ngày cứ bị Vũ Hạ Linh bám lấy không buông, trong lòng nhớ cô da diết nhưng chẳng làm được gì. Đám thuộc hạ thì vẫn chưa tìm được tung tích của mẹ anh, ngày cưới gần kề, tính tình của anh cũng càng trở nên nóng gian nhanh chóng trôi qua, hôm nay là ngày anh và cô ta kết hôn. Hôn lễ linh đình, cô dâu đáng lẽ phải là đứng trong lễ đường, khuôn mặt lạnh tanh không có chút vui vẻ nào khi được làm chú ta cười tít mắt đang được ba mình dắt vào trong lễ đường." Tiểu Quân, ba giao con gái ba cho con." Vũ Bằng nhìn anh với ánh mắt đầy gian sảo, ông ta đưa tay Vũ Hạ Linh cho anh, một cái liếc mắt anh cũng không thèm nhìn, tay hai cha con họ cứ lơ lững giữa không trung."Đến giờ làm lễ rồi." thấy không khí có phần khó xử nên Cha xứ đành lên tiếng hoà ta bực mình, hậm hực tự đi đến đứng bên cạnh xứ bắt đầu bài diễn thuyết của mình, anh vẫn lạnh nhạt đứng đó."Có ai phản đối cuộc hôn nhân này diễn ra hay không?" Cha xứ hướng xuống khán đài gian xung quanh im lặng không một tiếng động."Kétttt." ông cuối xuống, đang định đọc phần tiếp theo thì cánh cửa lễ đường mở ra."Tôi phản đối.""Mẹ." anh nhìn thấy người vừa bước vào liền nhanh chóng đi đến cạnh ôm chầm lấy bà, sau lưng bà là cả một đoàn vệ sĩ hộ tống. "Mẹ không sao chứ?" anh buông mẹ mình ra, đôi tay giữ chặt vai."Mẹ rất khoẻ."Ba anh cũng nhanh chóng đi đến ôm vợ vào anh buông ba anh ra, từng bước đi về phía Vũ Hạ Linh, anh cũng đi theo phía sau."Không, làm sao anh có thể tìm được bà ta chứ?" cô ta nhìn thấy bà thì cực kì ngạc nhiên cùng sợ hãi."Chát." bà tặng cho cô ta một cái tát vang dội làm cô ta té xuống sàn."Tôi hết lòng tin tưởng cô, coi cô như con gái mà đối đãi, vậy mà cô nỡ đối xử với tôi như vậy sao?" bà tức giận chỉ tay vào mặt cô ta."Bác gái, bác tha cho cháu đi, chỉ là cháu quá yêu anh Quân nên mới làm vậy thôi." cô ta bò lại ôm lấy chân bà liền bị bà đạp ra."Trò chơi kết thúc được rồi chứ?" anh khinh bỉ nhìn cô ta."Bắt cô ta lại.""Đoàng." anh vừa cất lời thì tiếng súng từ đâu nổ ra, mọi người bắt đầu hoảng loạn chạy trốn."Đoàng." anh vừa cất lời thì tiếng súng từ đâu nổ ra, mọi người bắt đầu hoảng loạn chạy ẩu đả diễn ra hơn 15', khi mọi thứ im ắng xuống thì làm gì còn bóng dáng Vũ Hạ Linh nữa chứ."Khốn kiếp, vậy mà có người dám cứu cô ta ." anh nắm chặt tay tức Hạ Linh cô ta là một quả bom nổ chậm, không sớm triệt tiêu thì không biết cô ta còn làm hại ai bên cạnh anh nữa.

làm em yêu tôi thêm một lần nữa